Mai Trung Thứ
1906 - 1980
Mai Trung Thứ hay Mai Thứ là một họa sĩ nổi tiếng của nền mỹ thuật hiện đại Việt Nam những năm đầu thế kỷ 20. Năm 1925, ông thi vào khóa I Trường Cao đẳng Mỹ thuật Đông Dương cùng lứa với Nguyễn Phan Chánh, Lê Văn Đệ, Lê Phổ, Nguyễn Cao Luyện.
Trong những năm theo học, lúc đầu Mai Trung Thứ theo đuổi chất liệu tranh sơn dầu, vẽ cảnh sinh hoạt của nông thôn Việt Nam thời đó, về sau ông chuyển sang vẽ tranh lụa, chất liệu tranh đã tạo nên tên tuổi ông sau này. Tranh của Mai Trung Thứ nổi bật với những gam màu tươi sáng, con người và cảnh vật cũng tươi sáng giống như tranh của Tô Ngọc Vân sau này.
Năm 1930, sau khi tốt nghiệp Trường Cao đẳng Mỹ thuật Đông Dương, Mai Trung Thứ được bổ nhiệm dạy vẽ tại Trường Quốc học Huế. Tại nơi đây, tài năng vẽ tranh lụa của ông đã nở rộ.
Trong thập niên 1930, cùng với một số họa sĩ khác, Mai Trung Thứ tham gia trưng bày tranh ở nhiều nước trên thế giới như ở Italia (Roma 1932, Milan 1934, Naples 1934), ở Bỉ (Brussels 1936), ở Mỹ (San Francisco 1937) và ở Pháp nơi ông đến định cư sau này. Sau khi tham gia Hội chợ đấu xảo Paris năm 1936, Mai Trung Thứ quyết định ở lại sống và hoạt động nghệ thuật tại thành phố được ví như kinh đô ánh sáng, nơi hội tụ các danh họa bậc thầy của thế giới lúc đó. Suốt mấy chục năm sống và làm việc tại thủ đô nước Pháp, ông chủ yếu vẽ bằng ký ức về đề tài các cô thiếu nữ, các trẻ em Việt Nam, khung cảnh Việt Nam, những mái lá hay đền đài…
Mai Trung Thu or Mai Thu (1906-1980) was a famous French-Vietnamese modern art painter in the early 20th century. He was one of the first graduates of the College. Indochina Fine Arts (1925-1930). Most of his life he lived and worked in art in France. His name in painting is associated with silk paintings on women, children, daily life under the colorful eyes of Asian culture. Mai Trung Thu is one of the four European masterpieces of Vietnamese painting (Phu - Thu - Luu - Dam).
Mai Trung Thu is considered as an important painter contributing to the richness of the colors of Vietnamese silk paintings of his time. His favorite topics are about women, children and daily life with a view full of folk colors and traditional cultural identity of Vietnam. He put on silk the shimmering and magical colors of Impressionism, but avoided falling for its aesthetic rationalism. The exhibitions of his works at many exhibitions around the world have contributed to making Vietnamese modern painting more known in the West, the center of the formation of art movements in human history. .